Tôi không thể nào đánh mất cái nhìn đầu tiên của mình về xúc xắc, khi tôi nhìn vào cái chết chắc chắn nhất. Nó là một khối đá, một cái đá có thể đánh mất bất cứ thứ gì, nhưng nó cũng có thể bị đánh mất. Tôi không thể nào hiểu được điều đó, cho đến khi tôi nhìn vào cái chết chắc chắn nhất.
Cái chết chắc chắn nhất là một cái gì đó, tôi không thể nào giải thích được. Nó không giống như bất cứ thứ gì tôi từng thấy trước đó. Nó không có hình dạng, không có màu sắc, không có gì cả. Tôi chỉ có thể cảm nhận được nó, như một sự hiện diện của sự thực, của cái chết chắc chắn nhất.
Tôi nhìn vào nó, cảm thấy như thể nó là một cái chết, một cái chết vô cùng chắc chắn. Nó không thể nào bị đánh mất, nó là cái chết chắc chắn nhất. Tôi nhìn vào nó, cảm thấy như thể nó là một sự hiện diện của sự thực, của cái chết chắc chắn nhất.
Tôi không thể nào giải thích được điều đó, cho đến khi tôi hiểu ra. Tôi hiểu ra, cái chết chắc chắn nhất, đó chính là sự sống. Sự sống, cái mà tôi từng coi là vô cùng quý giá, vô cùng đáng trọng, nhưng mà bây giờ tôi thấy nó chỉ là cái chết chắc chắn nhất.
Tôi nhìn vào cái chết chắc chắn nhất, cảm thấy như thể nó là một sự hiện diện của sự sống, của cái chết chắc chắn nhất. Tôi nhìn vào nó, cảm thấy như thể nó là một sự hiện diện của tôi, của chúng ta, của所有人.
Tôi hiểu ra, cái chết chắc chắn nhất, đó là sự hiểu biết. Sự hiểu biết, cái mà tôi từng coi là vô cùng kỳ diệu, vô cùng phong phú, nhưng mà bây giờ tôi thấy nó chỉ là cái chết chắc chắn nhất.
Tôi nhìn vào cái chết chắc chắn nhất, cảm thấy như thể nó là một sự hiện diện của sự hiểu biết, của cái chết chắc chắn nhất. Tôi nhìn vào nó, cảm thấy như thể nó là một sự hiện diện của tôi, của chúng ta, của所有人.
Tôi hiểu ra, cái chết chắc chắn nhất, đó là sự tự do. Sự tự do, cái mà tôi từng coi là vô cùng quý giá, vô cùng đáng trọng, nhưng mà bây giờ tôi thấy nó chỉ là cái chết chắc chắn nhất.
Tôi nhìn vào cái chết chắc chắn nhất, cảm thấy như thể nó là một sự hiện diện của sự tự do, của cái chết chắc chắn nhất. Tôi nhìn vào nó, cảm thấy như thể nó là một sự hiện diện của tôi, của chúng ta, của所有人.
Bây giờ tôi hiểu ra, cái chết chắc chắn nhất, đó chính là cuộc sống. Cuộc sống, cái mà tôi từng coi là vô cùng quý giá, vô cùng đáng trọng, đó chính là cái chết chắc chắn nhất.
Tôi nhìn vào cuộc sống, cảm thấy như thể nó là một sự hiện diện của tôi, của chúng ta, của所有人。